Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015

BỎ VÀO TẤT CẢ

Khi Cha Sở Gioan Maria Vianney xây nhà thờ có một bà cụ nghèo đến nhà thờ xin bỏ tiền giúp nhà thờ. Cha biết nhiều về hoàn cảnh khó nghèo của Bà. Cha nói : "Con đem về đi, có nhiều người phụ giúp cho nhà thờ rồi". Nhưng bà cụ nhà nghèo trả lời với Cha Gioan Maria Vianney.
"Thưa Cha, nếu tiền con không đủ mua được một vật dụng gì cho nhà thờ, thì xin cho con góp vào một viên gạch lát nền nhà thờ, để khi Chúa đến trong nhà thờ, Chúa cũng thấy viên gạch con đóng góp vào nhà thờ" (Bài giảng của Cha Sở Bình Lợi sáng 23/11/2015)

Mẹ Têrêsa Calcuta cũng có lần kể lại một câu chuyện tương tự: "Một năm nọ, có một người phụ nữ nghèo đến gõ cửa xin giúp đỡ. Người đàn bà cho biết rằng bà có tám đứa con nhỏ và từ nhiều ngày qua, trong nhà không còn một hột gạo. Mẹ Têrêsa lấy gạo trao cho người đàn bà. Số gạo vừa đủ cho bà và các con bà. Nhưng trước sự ngạc nhiên của mẹ, người đàn bà xin một bao trống, chia số gạo làm hai rồi giải thích rằng bên cạnh nhà bà còn có một gia đình Hồi giáo cũng không còn gạo ăn từ nhiều ngày qua".
Người đàn bà nghèo muốn chia sẻ một nửa những gì mình đang có cho người láng giềng của mình. Chúng ta có thể học được nhiều bài học từ những câu chuyện trên đây. Những người đàn bà góa và người nghèo nói chung, có thể dạy chúng ta ý thức về sự lệ thuộc vào Chúa. Họ nói với chúng ta rằng sống qua ngày quả là một nỗi khốn khổ, nhưng có Chúa luôn lo liệu mọi nhu cầu cần thiết cho chúng ta. Họ nhắc nhở chúng ta rằng mỗi ngày qua đi không biết bao nhiêu ân phúc Chúa ban, nhưng không được chúng ta nhìn nhận và đáp trả với lòng biết ơn, và cho chúng ta thấy rằng của cải vật chất có thể là những xiềng xích đang trói buộc chúng ta, và càng có ít, con người càng có cơ may để sống hạnh phúc hơn. Nhưng quan trọng hơn cả, bài học mà chúng ta có thể học được nơi những người đàn bà góa trên đây, cũng như từ những người nghèo nói chung là càng trao ban, chúng ta càng hạnh phúc. Trao ban những gì mình có đã đành, nhưng trao ban chính bản thân mới đích thực là trao ban. Một quà tặng không bao hàm người tặng thì chỉ là một món quà chơi trội. Cho là cho chính bản thân. Ðó chính là cách cho của Chúa Giêsu. Ngài trao ban thịt máu Ngài cho chúng ta. Ðược Ngài nuôi dưỡng bằng thịt máu Ngài, ước gì các tín hữu Kitô chúng ta cũng trở thành những kẻ trao ban một cách quảng đại.https://www.catholic.org.tw/vntaiwan/hangngay/ngay205.htm
Chúa muốn dạy chúng ta, khi cho đi là cho tất cả. Mọi sự đã có Chúa lo liệu, không lo sợ điều gì trước mặt Chúa. Của cải, sự sống, sự chết... tất cả những gì ta có, đều là Chúa ban cho, nhưng khi trao lại cho Chúa, cho kẻ khác, ... ta luôn toan tính đủ mọi cách ... Vì lòng tin ta còn ở xa Chúa nhiều lắm...
Lời Chúa: (Lc 21,1-4)
Ngước mắt lên nhìn, Đức Giê-su thấy những người giàu đang bỏ tiền dâng cúng của họ vào thùng tiền.2 Người cũng thấy một bà goá túng thiếu kia bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm.3 Người liền nói: “Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào nhiều hơn ai hết.4Quả vậy, tất cả những người kia đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ, mà bỏ vào dâng cúng; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình, mà bỏ vào đó tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.”
Lạy Chúa, xin thêm lòng kính yêu Chúa thật nhiều trong Đức Tin của chúng con, để chúng con không còn ngần ngại khi làm việc gì cho Chúa. Để chúng con luôn tin là Chúa đang dõi theo chúng con từng phút , từng giây... 
Không bao giờ Chúa để chúng con phải thất vọng trong niềm tin tuyệt đối của chúng con luôn dâng về Chúa.
 (Kinh dâng hiến của thánh I-Nhã)
Lạy Chúa,
xin nhận lấy trọn cả tự do, trí nhớ, trí hiểu,
và trọn cả ý muốn của con,
cùng hết thảy những gì con có,
và những gì thuộc về con.
 Mọi sự ấy, Chúa đã ban cho con,
lạy Chúa, nay con xin dâng lại cho Chúa.
 Tất cả là của Chúa,
xin Chúa sử dụng hoàn toàn theo ý Chúa.
 Chỉ xin ban cho con lòng mến Chúa và ân sủng.
Ðược như thế, con hoàn toàn mãn nguyện. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét