Thứ Ba, 11 tháng 4, 2017


DUNG MẠO KẺ PHẢN BỘI 



Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người (Mt 26,24)

Trong hai ngày qua, thứ Hai và thứ Ba Tuần Thánh, và hôm nay nữa, thứ Tư Tuần Thánh, chúng ta được nghe nhắc đến dung mạo của một người đồ đệ phản bội Chúa là Giuđa Iscariốt. Sự phản bội này không phải là một điều bất ngờ, và lại càng không phải là điều bất ngờ đối với Chúa Giêsu, Ðấng đã biết trước mọi sự sẽ xảy ra cho Ngài như thế nào. Giuđa đã đi đến việc phản bội Chúa, có lẽ vì ông ta đã để cho sự quan tâm về lợi lộc vật chất dần dần chiếm hết chỗ trong tâm hồn và đã để cho sự hăng say theo Chúa lúc ban đầu bị phai lạt đi. Chúa Giêsu không còn là Thầy, là Chúa và là tất cả của cuộc đời ông nữa, nhưng là một món hàng mà Giuđa đem bán cho những kẻ muốn giết Ngài với giá tiền ba mươi đồng, mức giá trị của một người nô lệ đáng khinh.

Tin Mừng hôm nay mô tả bữa tiệc sau cùng của Chúa Giêsu và các môn đệ. Một không khí u buồn khi Chúa Giêsu tiên báo rằng một người trong các ông sẽ nộp Ngài. Chúa vô cùng đau đớn khi nói: “kẻ giơ tay chấm chung một dĩa với Thầy đó là kẻ nộp Thầy”. “Cùng chấm dĩa” là hình ảnh của một người rất thân trong nhà, và việc bị bán đứng bởi người thân là một điều vô cùng đau xót. Chúa đã nhiều lần tế nhị đánh thức lương tâm của Giuđa nhưng ông vẫn không hồi tâm. Cuối cùng ông đã ra đi lao mình vào bóng đêm tội lỗi và bán linh hồn cho quỷ dữ.

Qua trang Tin Mừng này, chúng ta thường chê trách Giuđa sao mà bội bạc và nhẫn tâm với Chúa đến vậy. Chúa yêu thương ông như thế mà ông lại đành lòng bán Chúa. Nhưng xét lại bản thân thì chúng ta cũng đã nhiều lần phản bội Chúa. Hành động phản bội của chúng ta không rõ ràng như của Giuđa. Chúng ta “phản bội Chúa” khi chúng ta phạm tội; chúng ta “bán Chúa” khi không dám sống đúng với Tin Mừng mà bán rẻ lương tâm để chạy theo những lợi lộc của thế trần.

Tin Mừng một lần nữa nói về sự phản bội của Giuđa. Trong bài mô tả Cuộc Khổ Nạn của Chúa Giêsu trong Tin Mừng của Mátthêu, sự thất bại của các môn đệ được nhấn mạnh cách mạnh mẽ. Mặc dù đã sống chung ba năm cùng với Chúa Giêsu, vậy mà không có một ai đứng lên bênh vực Chúa. Giuđa phản bội Người, Phêrô chối Thầy, và những người khác thì chạy trốn.

Phần Chúa Giêsu, Ðấng đã so sánh mình như người chăn chiên nhân lành đi tìm con chiên lạc, Ngài vẫn kính trọng thể diện của Giuđa, không nói thẳng thừng, không vạch mặt nêu tên Giuđa cho mọi người biết, nhưng âm thầm tạo dịp để thức tỉnh lương tâm Giuđa. Và lời cảnh tỉnh mạnh mẽ nhất là khi Chúa Giêsu tuyên bố:

"Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho người nào nộp Con Người, thà rằng người đó đừng sinh ra thì hơn".

Chúng ta không nên hiểu lời cảnh tỉnh này như một lời kết án Giuđa phải hư mất mãi mãi. Không phải như vậy, lời cảnh tỉnh mạnh mẽ của Chúa nhằm làm nổi bật sự khốn cùng của người phản bội Chúa, một sự khốn cùng mà người phản bội tự ý đi vào vì ngoan cố không chịu quay trở về.

Sống mà phản bội Chúa, chối bỏ ơn cứu rỗi của Chúa một cách có ý thức và ngoan cố, thì tệ hơn là không sống, không sinh ra trên trần gian này. Không phải tất cả mọi người đều biết khám phá và đáp trả tình yêu của Chúa đối với họ, thời nào cũng vậy, cũng có những người không nhìn nhận tình yêu Chúa.

Thứ Tư Tuần Thánh
Lời Chúa: 
 Mt 26, 14-25
14Bấy giờ, một người trong Nhóm Mười Hai tên là Giuđa Ítcariốt, đi gặp các Thượng tế15mà nói: "Tôi nộp ông ấy cho quý vị, thì quý vị muốn cho tôi bao nhiêu." Họ quyết định cho hắn ba mươi đồng bạc. 16Từ lúc đó, hắn cố tìm dịp thuận tiện để nộp Đức Giêsu.17Ngày thứ nhất trong tuần bánh không men, các môn đệ đến thưa với Đức Giêsu: "Thầy muốn chúng con dọn cho Thầy ăn lễ Vượt Qua ở đâu?" 18Người bảo: "Các anh đi vào thành, đến nhà một người kia và nói với ông ấy: "Thầy nhắn: thời của Thầy đã gần tới, Thầy sẽ đến nhà ông để ăn mừng lễ Vượt Qua với các môn đệ của Thầy." 19Các môn đệ làm y như Đức Giêsu đã truyền, và dọn tiệc Vượt Qua. 20Chiều đến, Đức Giêsu vào bàn tiệc với mười hai môn đệ. 21Đang bữa ăn, Người nói: "Thầy bảo thật anh em, một người trong anh em sẽ nộp Thầy." 22Các môn đệ buồn rầu quá sức, lần lượt hỏi Người: "Thưa Ngài, chẳng lẽ con sao?" 23Người đáp: "Kẻ giơ tay chấm chung một đĩa với Thầy, đó là kẻ nộp Thầy. 24Đã hẳn Con Người ra đi theo như lời đã chép về Người, nhưng khốn cho kẻ nào nộp Con Người: thà nó đừng sinh ra thì hơn!" 25Giuđa, kẻ nộp Người cũng hỏi: "Rápbi, chẳng lẽ con sao?" Người trả lời: "Chính anh nói đó!"
Lạy Chúa, xin đừng để chúng con sống trong tự phụ mù quáng. Xin đừng để chúng con bị những lợi lộc vật chất làm cho chúng con trở nên ngoan cố chống lại Chúa. Xin cho chúng con biết noi gương thánh Phaolô tông đồ quay về với Chúa và dùng phần cuộc đời còn lại cộng tác chặt chẽ với ơn Chúa, đến độ có thể nói như Ngài đã nói: 
"Nhờ ơn Chúa tôi được như ngày nay. Ơn Chúa đã không trở nên vô ích nơi tôi. Ước được như vậy". Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét