Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016


ĐẤNG THÁNH CỦA THIÊN CHÚA



Đức cha Tihamer kể: một triết gia kia buồn vì người học trò xuất sắc của mình ngày càng ham suy tư hơn nhưng càng bớt cầu nguyện đi. Khi được hỏi lý do thì người học trò đáp: thứ nhất, Chúa biết hết mọi sự, không cần chúng ta nói; thứ hai, Chúa tốt lành vô cùng, Ngài sẽ cho chúng ta mọi thứ chúng ta cần; thứ ba, Ngài là Đấng vĩnh cữu, lời cầu nguyện của chúng ta chẳng thay đổi được Ngài.
Triết gia không nói gì. Ông đến ngồi dưới bóng cây, mặt buồn bã; người học trò hỏi: "Tại sao thầy buồn thế?" - "Người bạn của thầy có một thửa ruộng rất tốt, hằng năm sản xuất rất nhiều hoa màu; nhưng bây giờ ông ta bỏ mặc không chăm sóc gì cho nó nữa" - "Bộ ông ta khùng ư?" - "Không đâu, ông còn khôn nữa là đàng khác. Ông nói: Thiên Chúa yêu thương vô cùng, Ngài sẽ lo cho tôi mọi thứ tôi cần, thế nên tôi chẳng cần làm ruộng nữa. Chúa quyền phép vô cùng, dù tôi không cày xới, Ngài vẫn thừa sức cho nó sinh sản hoa màu dư đầy". "Như thế nghĩa là thử thách Chúa rồi còn gì!" "Thì con cũng thế thôi".
Theo ĐHY P.X. Nguyễn Văn Thuận trong cuốn Đường Hy Vọng: "Hoạt động không cầu nguyện là vô ích trước mặt Chúa".
Dù là Con Thiên Chúa, với thân phận làm người, Chúa Giêsu vẫn không bỏ qua việc cầu nguyện. Nhìn lại một ngày làm việc của Chúa Giêsu, ta thấy Ngài rất bận: giảng ở Hội Đường, giảng xong thì chữa lành một người bị quỷ ám; rời Hội Đường, Ngài đi chữa bệnh cho nhạc mẫu Phêrô; chiều đến chưa kịp nghỉ ngơi người ta lại đem các bệnh nhân tới và Ngài lại cứu chữa; sáng sớm hôm sau khi trời còn tối mịt, Ngài thức dậy sớm đi đến một nơi hoang vắng để cầu nguyện, và bắt đầu một ngày mới cũng rất bận rộn. Dù rất bận rộn, nhưng Chúa Giêsu vẫn dành thời giờ để cầu nguyện; dù bị đám đông ồn ào bao vây suốt ngày, Chúa Giêsu vẫn dành thời gian yên tĩnh để cầu nguyện.
Chúng ta có dành thời gian cho việc cầu nguyện. Nếu ta biết khiêm tốn quỳ xuống nói chuyện với Chúa, ta sẽ thấy tâm hồn bình an; và trước mỗi việc ta biết cầu nguyện với Ngài, chắc chắn Chúa sẽ không bỏ rơi ta bao giờ.

 

Thứ Ba tuần 22 mùa Thường Niên
Lời Chúa: 
 Lc 4,31-37
31 Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thành Capharnaum, xứ Galilêa, và ở đó Người giảng dạy họ trong các ngày Sabbat. 32 Người ta bỡ ngỡ về giáo lý của Người, vì lời giảng dạy của Người có uy quyền.33 Bấy giờ trong hội đường, có một người bị quỷ ô uế ám, thét to lên rằng: 34 "Hỡi Giêsu Nadarét, giữa chúng tôi và Ngài có chuyện chi đâu? Ngài đến tiêu diệt chúng tôi sao? Tôi biết Ngài là ai rồi, là Đấng Thánh của Thiên Chúa". 35 Nhưng Chúa Giêsu trách mắng nó rằng: "Hãy câm đi và ra khỏi người này". Và quỷ vật ngã người đó giữa hội đường và xuất khỏi nó, mà không làm hại gì nó. 36 Mọi người kinh hãi và bảo nhau rằng: "Lời gì mà lạ lùng vậy? Vì Người dùng quyền năng mà ra lệnh cho các thần ô uế, và chúng phải xuất ra". 37 Danh tiếng Người đồn ra khắp nơi trong xứ.


Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,


Chúa là Ðấng Thánh thiện vô cùng. Chúa đã thương ngự xuống tâm hồn chúng con. Xin Chúa mang ơn thánh để tẩy xoá linh hồn chúng con khỏi những bợn nhơ tội lỗi. Xin chữa lành chúng con khỏi những thói hư tật xấu, những đam mê lệch lạc. Xin giải thoát chúng con khỏi mọi ràng buộc của tội lỗi như xưa Chúa đã giải thoát các bệnh nhân khỏi sự kiềm hãm của ma quỷ. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét