Thứ Năm, 4 tháng 2, 2016

ĐÀN CHIÊN KHÔNG NGƯỜI CHĂN
CHẠNH LÒNG THƯƠNG

Hình ảnh chạnh lòng thương này đã ghi sâu vào lòng tôi vào một dịp lên Tây Nguyên thăm anh chị em dân tộc thiểu số cách đây gần chục năm. Hôm đó, Thánh Lễ khá long trọng, từ tờ mờ sáng, nhiều chiếc xe càng chất trên mình nhiều anh chị em dân tộc từ các làng đổ về ngôi thánh đường trung tâm truyền giáo. Thật là một cảnh tưởng hết sức lạ vì từ bé chưa bao giờ tôi được tận mắt trông thấy hình ảnh đó. Người dân tộc bình thường thấy đã thương vì họ thiếu kém về đời sống vật chất, hôm ấy còn thương hơn nữa khi biết họ gom góp với nhau mỗi người một chút để đổ dầu và mượn xe càng chuyên dụng của vùng đất Tây Nguyên để về Trung Tâm truyền giáo dự Lễ. Nhìn hình ảnh dân đổ về, chợt nhớ đến lời Chúa hôm nay là Chúa chạnh lòng thương.

chúng ta là những con chiên, cũng lúc này lúc khác, lầm đường lạc lối và bơ vơi giữa chốn chợ đời. Cũng cần lắm một định hướng cho cuộc sống của chúng ta. Chúa Giêsu mãi mãi vẫn là vị chủ chăn đích thực của chúng ta và vị chủ chăn ấy chạnh lòng thương chúng ta, yêu thương chúng ta. Chuyện là chúng ta có nhận ra tình thương ấy của Chúa trên cuộc đời chúng ta hay không mà thôi. Chúng ta được Chúa thương nhiều, Chúa bao bọc, chở che cả đời chúng ta nhưng liệu rằng chúng ta có nhận thấy để cứ đến và tín thác cuộc đời chúng ta vào trong lòng bàn tay của chủ chăn Giêsu hay không mà thôi.


PHÚC ÂM: Mc 6, 30-34

"Họ như đàn chiên không người chăn".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Marcô.

Khi ấy, các tông đồ hội lại bên Chúa Giêsu và thuật lại với Người mọi việc các ông đã làm và đã giảng dạy. Người liền bảo các ông: "Các con hãy lui vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi một chút". Vì lúc ấy dân chúng đến tấp nập đến nỗi các tông đồ không có thì giờ ăn uống. Vậy các ngài xuống thuyền, chèo tới một nơi vắng vẻ hẻo lánh. Thấy các ngài đi, nhiều người hiểu ý, và từ các thành phố, người ta đi bộ kéo đến nơi đó và tới nơi trước các ngài. Lúc ra khỏi thuyền, Chúa Giêsu thấy dân chúng thật đông, thì động lòng thương, vì họ như đàn chiên không người chăn, và Người dạy dỗ họ nhiều điều.

Lạy Chúa, xin cho chúng con an tâm làm bổn phận Chúa đã giao phó, vì Chúa luôn ở bên chúng con để đáp ứng cho chúng con mọi nhu cầu khác. Xin biến đổi chúng con để từ nay chi biết lắng nghe tiếng Chúa kêu gọi, dù có mãi mê gặm cỏ đâu đâu, cũng biết chạy về ngay với Chủ Chăn của mình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét